Tác giả Phạm Lam Hà năm nay gần 80 tuổi, nguyên là cán bộ ngành Giao thông Vận tải, hiện nghỉ hưu quê nhà, thôn Vũ Xá, xã Ngô Quyền, huyện Thanh Miện, Hải Dương.
Những chùm thơ của ông gửi BBT TÁC PHẨM MỚI mang phong cách khá mới mà hồn thơ vẫn đậm chất chất quê. TPM online đăn tiếp chùm thơ thứ 2 của ông.
CHỢ TÌNH
Lán lá chông chênh sườn dốc
lũ ngựa thả rông
nhởn nhơ gặm cỏ ven rừng
Chợ đông, rất đông
xênh xang áo váy đủ màu
chảo Thắng Cố sôi
vòng ngồi nêm chặt
ngả nghiêng chóe rượu khèn bè
Gái, trai ngời rạng
ngực Thổ Cẩm căng tròn
ô xòe che nghiêng
góc riêng giữa trời giữa đất
trời cứ xanh cao
núi cứ xanh cao
bóng núi từng chùm
bầu trời rất lạ!
Chợ đông, rất đông
người bán, người mua lại ít
mẹ xuống chợ gặp người yêu cũ
cha về hẹn bạn tình xưa
chẳng ghen tuông rình rập bao giờ…
Chợ Khau Vai năm một lần mới họp
chợ một phiên
tình nặng một đời!
CẦU TREO
Cây cầu ai khéo đem treo
Để cho mây núi đùa theo bóng hình
Suối trong trong tựa bình minh
Rừng như mơ… thể hữu tình cho ta
Ôi, miền Sơn Cước bao la!
Sơn La, 1967
GÁI QUÊ
Tháng giêng mưa giăng mềm ngõ
Ấp e rét nụ rét đài
Hoa bưởi vườn ai gọi gió
Chuông chùa buông giọt khoan thai…
Tháng giêng vào mùa gieo hạt
Em đi cấy mải qua tầm…
Vội chút phấn son khăn áo
Hội làng mở sớm đầu năm.
Vốn em gái quê mộc mạc
Thị Mầu, em sắm nên vai
Mà cháy cháy bừng khao khát
Quạt mềm gió cuốn hồn ai!
Hội đông chen chân… anh ngắm
Lúng liêng mắt biếc tìm ai
Trầu têm cho môi em thắm
Để anh cứ biêng biêng hoài!
THÁNG HAI
Tháng hai
Trời thênh thênh
Mặt trời sạch hơn
Bầy sẻ máy cánh
Rũ đi giấc ngủ trốn mùa
Đất ngỡ ngàng
áo mới…
Tháng hai
Mưa rào
Mưa còn vội
Hạt bung mầm…
VỀ QUÊ
Xa quê, xa đã lâu rồi
Bao miền đất mấy phương trời ruổi rong…
Nhớ ngày rau cháo… long đong
Xác xơ đồng trắng nước trong
kiếp người!
Nhớ hồi mẹ hát ru nôi
Lời ru đêm thức… đầy vơi cõi lòng
Lời ru khắc khoải sâu nông
Hanh hao cơn gió
cong cong ngõ mòn…
Tiễn con đứng ngóng đầu thôn
Nâu sồng vai Mẹ bạc mòn gió mưa!
Những mơ gặp lại ngày xưa
Con sông nhỏ
Tiếng gà trưa
Ai cười…
Nay về, nâng chén thay lời
Nào, say nghiêng ngả
đất trời bên nhau
Bao mưa nắng gội trắng đầu
Chẳng phôi pha một sắc màu rất riêng!
Vui bè bạn giữa xóm giềng
Ao làng nhớ thuở “tắm tiên” trăng vàng…
Thênh thênh nhẹ gót đường làng
Mà rưng rưng
khúc đoạn tràng
lời ru!
V ũ X á, 2018.
CHƯA ĐỀ
Vạt hoa nở rộ bên đường
Vàng tươi sắc nắng… ánh sương cầu vồng
Ô kìa, ong bướm lượn vòng
Gọi “Hoa Cúc dại”
Chạnh lòng
Dại
khôn
Ở ĐẢO CÒ
Hoàng hôn
Mặt hồ bồng bềnh đảo nhỏ
Đàn cò về bay quanh đảo ngó nghiêng
Chắc tìm chỗ của mình
Hay báo “nhà” Vạc sang “ngày” mới
Phút chốc
Rợp trời những cặp cánh trắng cánh đen hòa trộn
Âm vang hoàng hôn
Bản nhạc chưa thể gọi ra tên
(Tạm gọi khúc ca Cò Vạc )
Những con chim non nằm trong tổ ấm
Vươn cao những cái mỏ đón mồi…
Trời dần tối
Chúng tôi quay thuyền vào bến
Chợt hiện ra câu hỏi nhỏ:
Một mảnh đất mà hai loài ngự trị
Vẫn bình yên
Loài Chim có học … “Thiền”?!